Con yêu!
Mẹ viết bức thư này cho con khi mẹ 22 tuổi, trưởng thành rồi
nhưng vẫn còn là cô bé nông nổi, ương bướng, yêu tự do và thậm chí ba con hãy
còn chưa xuất hiện đâu trong cuộc sống của mẹ.
Con trai!
Mẹ không tưởng tượng được giây phút con đến bên mẹ và đến
với thế giới muôn màu này con sẽ cảm thấy như thế nào, nhưng với mẹ đó sẽ là
phút giây sung sướng hạnh phúc nhất cuộc đời vì ông trời đã cho mẹ một cơ hội
để tạo ra và yêu thương con bằng hết thảy tấm lòng người mẹ.
22 tuổi. Mẹ vẫn còn mè nheo nhõng nhẽo với ngoại con, vẫn
còn vu vơ hát “và em sao hồn nhiên, xinh như nàng tiên”, vẫn còn lê la quán cóc
ven đường, hẻm nhỏ uống nước mía, trà chanh, trà sữa, ăn bánh tráng trộn, mút
hủ sữa chua ngon lành hay ly kem tươi hương vani mà mẹ vẫn mê tít và kêu ngon
nhất quả đất. Nhưng con trai, hãy tin, mẹ đã đủ chín chắn để biết rằng mẹ sẽ
yêu con biết nhường nào nếu con đến bên mẹ.
Con à!
Mẹ không chắc mẹ và ba là những ông bố bà mẹ tuyệt vời nhất
trên trái đất này để cho con một trời tự hào trong đôi mắt long lanh đầy hứng
khởi, nhưng mẹ chắc rằng sẽ chẳng ai trên trái đất này có thể yêu con nhiều hơn
ba mẹ. Mà con biết đó, mảnh đất của yêu thương sẽ là nơi ươm mầm cho hạnh phúc
sinh sôi. Thế nên con trai, con đang có cả một khu vườn được ba mẹ vun trồng
hạnh phúc cho riêng con. Hãy nhân rộng khu vườn đó khi con lớn, con nhé!
Và hãy cho mẹ chút cảm thông của con nếu như sau này con
bước ra đời, soi qua chiếc gương nịnh hót và thấy rằng con không hào nhoáng và
đẹp xinh như con mong ước mình sẽ trở thành. Mẹ chỉ là một cô gái rất mực bình
thường. Mẹ không cao, không có đôi chân thon dài, da không trắng, không có mày
ngài, mũi lân hay mắt phượng. Mẹ chỉ dám tin chắc ở mình một trái tim nhân hậu,
yêu người, không có lòng ganh ghét, thù hằn. Mẹ không hẵn tốt. Chỉ là không xấu
thôi, con trai ạ. Và mẹ nhất định cũng sẽ dạy con trở thành một người như vậy.
Con cứ trở thành một người tốt nếu con muốn nhưng nếu thấy
quá bất công cho mình con cứ về vạch xuất phát như mẹ: Không xấu. Sẽ không ai
trách con đâu vì cuộc đời này lòng tốt vẫn thường hay bị ngược đãi mà mẹ hay
bông đùa kiểu “trông đợi vào lòng tốt cứ như tự đào huyệt chôn mình”. Mẹ nói
như thế để con hiểu rằng sự tự thân quyết định cuộc đời con chứ không phải là
sự giúp đỡ. Con đừng cho phép mình trông cậy tất cả vào sự giúp đỡ.
Con yêu! Mẹ sinh ra con, dạy con những bước đầu tiên, nhưng
khi con ngã mẹ mong con tự đứng lên hơn là mẹ cứ chạy tới và ôm con vỗ về nựng
nịu. Mẹ có thể giúp con nhưng khi con tự thân con càng nhanh đứng vững những
bước sau này.
Mẹ dạy con học nói những âm tiếng đầu tiên, nhưng mẹ không
dạy con từng chữ trong va vấp cuộc đời. Mẹ có thể giúp con nhưng nếu mãi để con
học những điều ngọt ngào chỗ mẹ mãi mãi con cũng không thể biết hết những cay
đắng của đời sống nhiều trái ngang. Chính sự tự thân sẽ giúp con trưởng thành
chứ không phải sự giúp đỡ của mẹ bảo bọc con trước hết thảy sóng gió và va vấp.
Những người thầy cũng vậy. Họ sẽ dạy con lượng kiến thức lý
thuyết cần thiết để con có cái nhìn tổng quan về cuộc sống này, để con bớt chút
ngỡ ngàng nếu vô tình va phải. Nhưng con hãy nhớ rằng sự tự thân mới giúp con
đưa được lý thuyết ra thực tiễn và trải nghiệm. Chẳng ai giúp con thực nghiệm
trên chính cuộc đời con ngoài con đâu.
Và điều đáng buồn rằng mẹ có yêu con cũng chẳng thể ở mãi
mãi bên con, những người thầy của cuộc đời con cũng vậy, chẳng theo con mở sẵn
những con đường. Người dưng kẻ lạ trong đời thì lại càng không có ai tự dưng
cho không ai một cái gì. Nên hãy luôn tự nhắc mình lời mẹ nhắc cùng con “chính
sự tự thân quyết định cuộc đời con chứ không phải là sự giúp đỡ” con nhé!
Nhưng suốt đời này thì mẹ vẫn yêu con như vậy. Mẹ không trực
tiếp nâng dậy con nhưng lòng yêu của mẹ luôn ủng hộ con, dành hết thảy cho con,
dành cho con thêm một người yêu con nhiều như mẹ. Người con sẽ gọi bằng ba.
Ba con dẫu không là người yêu mẹ nhất cũng chắc chắn là
người yêu con nhất, góp những ngày công nặng nhọc không kém cho mảnh đất yêu
thương và khu vườn trồng hạnh phúc cho con. Có một bí mật mà chỉ riêng con trai
cưng của mẹ được biết là mẹ yêu ba con rất mực. Mẹ luôn dành những điều xứng
đáng cho người xứng đáng. Hãy an lòng, vì lòng yêu của mẹ luôn đủ rộng để bảo
vệ khu vườn hạnh phúc của con bằng những bữa cơm ngon mẹ nấu cho con và ba con,
bằng giấc ngủ đêm mẹ ầu ơ ru con khe khẽ, bằng đôi bàn tay mẹ dịu dàng đảm đang
giữ mái ấm cho con, bằng tình yêu thủy chung của mẹ dành cho ba con và con nữa.
Hai người là cả thế giới của mẹ đấy!
Con cũng hãy tự lòng con yêu thương ba. Ba không nói ra
nhưng mẹ tin ba yêu mẹ con ta rất nhiều. Con rồi sẽ lớn sẽ là một chàng trai
bản lĩnh như ba, con sẽ hiểu lòng yêu của một người đàn ông luôn được giấu bớt
đi trong sâu thẳm lòng mình một nửa. Như ông ngoại con đấy, chăm chút lo cho bà
ngoại từng li từng tí nhưng ít khi nào ông ngoại thể hiện ra. Chỉ có mẹ hay
tinh ý vẫn thường bị ông ngoại con mắng “tổ cha bây” con ạ!
Hãy tin rằng ba yêu mẹ, dẫu mẹ biết mình không là người đầu
tiên ba con yêu. Nhưng là con gái, là người phụ nữ, mẹ chỉ ước mình là người
cuối cùng. Con sau này lớn lên cũng thế, có thể yêu, nhiều lần yêu nhưng hãy
nhớ để dành cho mẹ của các con con tình yêu cuối nhé! Mẹ cũng vậy, mẹ sẽ không
ân hận khi chưa dành cho ba con tình yêu đầu tiên của mẹ, nhưng mẹ có thể mĩm
cười và hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mẹ khi ba con là người duy nhất ở lại
bên mẹ đến cuối đường đời.
Hạnh phúc chính là khi ta tha thứ và dang đôi tay ôm chặt
lấy nhau. Vì chúng ta là một gia đình.
Giờ thì con cứ ngoan ngoan ở một nơi nào đó đợi ba con đến
bên mẹ, trao cho mẹ đôi bàn tay trói buộc mà mẹ tự nguyện khóa mình. Đợi ba mẹ
xây khu vườn hạnh phúc đón con trên mảnh đất tràn ngập yêu thương dù khi đó mẹ
phải sống rời xa ông bà ngoại con, những người yêu mẹ nhất giống như mẹ và ba
yêu con nhất. Thế đấy, sau này con lớn, nhất định phải thương yêu người phụ nữ của
con, người sẵn sàng rời xa người yêu mình nhất để trở thành người yêu con nhất.
Mẹ yêu con!
Cát Lang_Thu_Gui_Con_Trai_29_05_2014
Chị.Em vẫn nói câu cũ.Đôi giày đẹp nhất!:P
Trả lờiXóaChị.Đừng ức chế khi đọc những dòng này!
Chị.Tiếp theo đừng phản kháng lại lời nhận xét của em
Chị...
Sự thật là...
Chị....đẹp nhất nhờ đôi giày!
Tự ái rồi nghen! Chị xinh thế kia mà cứ mãi khen đôi giày. Tối vào gmail nói chuyện với chị chút :)
XóaLúc ở facebook, ta cứ đọc đi đọc lại bài viết này của nàng. Rất là ý nghĩa. :)
Trả lờiXóa