Những dòng này chắc chẳng còn xa lạ nữa đâu
Khi những gì chị nói cùng Em ắt còn nhiều
hơn thế
Tuổi mười tám, Em đã biết thế nào là trễ
Để yêu ba mẹ mình nhiều hơn nữa, cho đến
lúc rời xa…
Út à, chị đọc rồi những dòng Em viết trong
nhật ký ngày qua
Chị không cười Em mà còn thật sự lấy làm
cảm động
Tuổi mười tám, Em tiếc nuối gạt đi ước vọng
Vì lòng hiểu thảo và vì thương chị, phải
không Út thương yêu?
Ừ, chị luôn tự hào, nhưng có những điều
không thể hiện để em tránh tự kiêu
Với tuổi mười tám của Em, chị lo sợ nhiều
hơn. Em không biết.
Chị nghiêm khắc với Em, dạy bảo nhiều hơn
mức cần thiết
Suy cho cùng vì chị lại quá yêu thương em
trai.
Út à, Em nghe đây!
Chị sẽ không nhắc nhiều về chị, về chị hai
hay về mẹ
Chị muốn Em nghe chỉ về ba thôi nhé!
Một người đàn ông hãy chân chính như một
người đàn ông.
Này Em, Em nhớ không?
Tiệc cưới hôm nọ nhà bạn Em đã làm Em say
khướt
Em về nhà, nôn lênh láng và bắt đầu nóng
sốt
Ai đưa Em đi viện lúc tối trời? Bóng ba hao
gầy đấy, trên đường vắng lặng tiếng chó sủa inh tai.
Một người đàn ông tất nhiên có quyền được
uống, được say
Nhưng 18 tuổi Em phải chịu trách nhiệm
trước mình rồi Em ạ
Em sẽ ngủ được ngoan nếu như Em từ tốn hơn
chứ không phải cứ “chén tạc chén thù” đến khi tiệc tùng tan rã
Sao Em không nhìn ba mình? Vẫn biết uống
đấy nhưng chưa bao giờ làm khổ mẹ và chị em ta.
Nhớ nhé Em một bài học cho ngày hôm qua
Chị sẽ không nhắc nữa bởi lòng chị còn lo
lắng nhiều hơn thế
Em rồi sẽ có nhiều bạn, có người yêu…và chị
bắt đầu buồn rơi lệ
Lo những nông nỗi, đua đòi, sự háo thắng sẽ
từ ngoài đời thường bước vào cuộc đời Em.
Út à, gia đình mình, cả chị cũng không có
vật chất cho Em
Nhưng khi tuổi nông nỗi gọi tên, liệu Em có
vượt qua những khát thèm, so sánh
Có bao giờ Em sẽ lại mặc cảm buồn rồi tự ti
hoàn cảnh
Sẽ bước sai đường, lạc lối, quay lưng lại
với tình thương?
Chị biết mình đang lo xa, nhưng thế gian
đều có ngả rẽ trên đường
Mà chị lại sắp xa Em, tự lập trên một con
đường mới
Phải làm sao khi Em, tuổi hiếu thắng đang
trực chờ mời gọi?
Tất yếu chạm vào dù chỉ chút ít sự tự kiêu
Em trai! Khi trên bước đường gặp phải những
trớ trêu
Những cám dỗ cuộc sống khiến Em khác đi so
với Em từng có
Hãy nghe chị lúc này, những lời thì thầm to
nhỏ
Yêu Em nhiều, hơn tất cả những gì chị có
thể nói ra.
Em! Em đừng chê nét quê mùa, chân chất của
ba
Tất cả là cho Em hôm nay lịch lãm và bản
lĩnh
Nên nhé Em, đừng tỏ ra khinh khỉnh
Khi một ngày, ai đó nhìn, mai mỉa, nhạo
cười ba
Nếu Em yêu ba nhiều, thay vì xấu hỗ Em sẽ
rất xót xa
Những dấu vết của ngày qua là cả đời ba lao
cực
Nên Em à, đừng chê ba nghèo không có gì cho
Em ngoài lòng yêu thương rất mực
Ba đã tự đấm ngực nhiều ngày, bất lực hơn
nhiều so với những gì mà Em có thể tưởng tượng ra.
Em! Nhà bạn Em có thể thuộc về quan chức,
bí thư, chủ tịch…nhưng suy cho cùng họ cũng là những người cha
Em đừng mặc cảm khi ba mình là một bác nông
dân, bán lưng cho trời, mặt dành cho đất
Có gì đâu, khi ba yêu thương và nuôi lớn
mình bằng tháng ngày vất vả nhất
Cũng lao động hết lòng, dùng đồng tiền chân
chính dạy Em biết yêu cánh đồng lúa quê hương.
Em! Nhìn ba đi, lúc nào cũng lạc quan dù
một nắng hai sương
Nên Em đừng chê chiếc áo ba bạc màu, nhuốm
rách
Tất cả là cho Em, quần Jeans, sơ mi, áo
phông cùng bạn bè để không khoảng cách
Mọi sơ sài của ba mẹ đều là cho sự tươm tất
của các con!
Em! Cũng đừng vì một lời ong tiếng ve nào
mà về nhà khinh miệt đôi dép tổ ong đã lỗi mốt so với thời “vàng son”
Đôi dép ấy đã theo ba suốt những quãng dài
gian khó
Em hãy luôn yêu quý thay vì bày nét mặt cau
có
Ba nhịn phần mình chẳng phải vì đôi giày
mới Em mua sao?
Em! Em cũng đừng phàn nàn tại sao ba không
cho chị em mình được cửa rộng nhà cao
Nếu như Em nhớ chị đã từng kể qua những
ngày tháng đó
Những ngày ba mẹ làm xa, Em trong vòng tay
chị đêm đêm để tránh những giọt mưa dột rỏ
Bên mái tranh nghèo trống trước hụt sau…
Này thiên thần! Ngôi nhà nhỏ này không chỉ
là ngôi nhà đâu
Mà còn là cả dáng hình ba, cả tình thương
ba chăm chút
Là từng viên gạch ba tự tay đắp xây cho
hạnh phúc
Em nhé hãy mĩm cười! Đừng mặc cảm tự ti.
Cũng đừng chê chiếc xe cúp nghèo nàn mà mỗi
sáng ba đi
Nếu Em biết khi xưa ba chân trần, lội hàng
bao cây số tìm thuốc nam vì chị em ta nhuốm bệnh
Nếu Em biết chiếc xe đạp ngày xưa ba đèo
mình mấy mươi cây số để gửi tiền cho chị học xa bằng tất cả lòng ba yêu mến
Em ạ! Hãy mĩm cười, yêu ba hơn nữa chứ sao
lại tủi thân?
Em! Cũng đừng chê ba cù lần, mù Internet,
càng không biết facebook hay những trang xã hội,..vân vân
Ba đổi đời ba là cho riêng Em những hiểu
biết
Nên Em à, hãy thương ba hơn bằng tất cả sự
cần thiết
Hiểu biết để làm gì khi điều cơ bản nhất là
yêu trước hết gia đình mình mà Em cũng vô tri?
Em trai bé bỏng! Rồi cuộc đời sẽ đẻ ra
nhiều thứ khiến mắt Em mê si
Chị biết Em buồn khi xung quanh, bạn Em kẻ
“Note Tư” người Iphone 5S
Gã Exiter, kẻ Nou 5, người thì PCX
Em cũng có ước vọng của mình nhưng không
phải là đua đòi, so sánh nhé, em trai!
Lao động là bằng trí óc và đôi tay
Ba mình vẫn dùng chiếc điện thoại chỉ chức
năng nghe gọi
Chiếc xe của ba chính là chiếc cup mà chị
nói
Cả đời ba vất vã còn chưa chạm tới được
những điều xa xỉ thì Em đừng nên so sánh, đua đòi mà làm tổn thương ba
Nếu được, Em hãy sống bằng những gì mình có
ngày qua
Đừng vì những đua đòi khiến Em đi lạc lối
Ba rất thương Em, chị cũng muốn được cho Em
những gì Em mong đợi
Nhưng Em à! Hãy sống đúng tầm và đòi hỏi
trong khả năng!
Lòng chị hãy còn bộn bề, bâng khuâng
Nỗi lo lắng Em vào đời khiến lòng chị khắc
khoải
Nói sao cho hết những điều lòng chị đang ái
ngại
Cu cậu à! Chị đang lo xa quá phải không Em?
Rồi Em sẽ lớn, sẽ càng trưởng thành thêm
Hãy lấy ba làm gương, người chị luôn tôn là
thần tượng
Yêu thương gia đình bằng tất cả sự hy sinh
cao thượng
Đúng mực, ngọt ngào, nghiêm khắc mà thương
yêu.
Cậu Út! Chị tự hào và tin tưởng vào sự phi
tự kiêu
Nên những khi sắp lạc lối Em hãy vững vàng
vì Em còn có chị
Em có biết yêu thương vốn là gì không nhỉ?
Là khi ta cúi xuống thật gần!
P.s “Chị đã bật khóc khi viết những dòng
này! Em hãy đọc bằng cả lòng mình nhé Em trai ngoan của chị! Chị rất yêu Em,
nhóc ạ!”
Khá dài, cảm ơn ai đã đủ kiên nhẫn đọc đến
dòng cuối cùng này! :)
Camen, 17/11/2013
Chị đọc rất kỹ những lời e viết, những câu thơ vần điệu mà tự do ấy đã đi vào lòng người bất cứ ai đọc được. Là tình cảm mênh mang của một ng chị, với e, và một ng con dành cho ba mẹ. CHị thực sự rất cảm động e ạ. uh, yêu thương là khi ta cúi xuống thật gần, và cảm nhận những gì quanh ta, gia đình luôn là hai tiếng thiêng liêng nhất...Chúc gia đình mình luôn hạnh phúc e nhé.
Trả lờiXóaP/s: E trai của e thật tự hào vì có một ng chị như e đấy, Camen! yêu nụ cười của hai chị e.
Nhóc nhà em rất ngoan, không biết đua đòi, nhưng nhóc là con trai càng ngày càng lớn và em thật sự lo sợ em sẽ bị tác động bởi bên ngoài từ bạn bè, từ những người xung quanh. Em chỉ có duy nhất 1 cậu em trai, từ lúc ba mẹ đi làm xa khi em còn nhỏ xíu nhóc đã là một tay em chăm sóc rồi chị à. Với em trai em đôi khi không chỉ là một người chị mà còn là một người mẹ nhí. Ba mẹ em cũng chỉ có 1 cậu con trai duy nhất, em và chị 2 thể nào rồi cũng sống cách xa ba mẹ, nhất là em sắp phải bước vào cuộc đời cho cuộc mưu sinh. Chỉ có cậu nhóc còn ở lại bên ba mẹ nên em ít nhiều gì cũng rất lấy làm lo lắng chị à.
XóaEm lớn lên từ trong vất vã, phải biết suy nghĩ sớm hơn lứa tuổi của mình, thương ba mẹ em không muốn những cám dỗ trong đời khiến em trai em sa ngả.
Nhưng tất cả chỉ là những lo lắng thường trực trong em, hy vọng em trai em có thể mạnh mẽ vượt qua những cám dỗ ngoài đời thường. Em nỉ non bằng tình yêu thương, vì chỉ có tình yêu thương mới tác động vào trái tim mình :)
Kiên nhẫn đọc, không chỉ một lần , mà 4 lần rồi đấy Camen nhé
Trả lờiXóa. Một suy nghĩ chính chắn như vậy chắc chắn sẽ là niềm tự hào của ba, của mẹ, của gia đình.
Tám cũng trải qau những khi lòng ....nói sao nhỉ, nhớ là khi nhà nghèo quá, có lần cũng lớp 7 rồi, nội bảo ôm rổ bánh ít ra ngã tư ngồi bna1. bình thường ngồi bán chả sao, nhưng thấy có đứa bạn học cùng lớp chạy ngang là...sợ nó thấy mình, sợ quê... Nhưng lúc đó, sợ nội đánh nhiều hơn, nên vẫn xòe miệng ra cười nham nhở. Dù lòng thì...cứ gạnh tỵ, cứ hỏi sao mình không bằng bạn bằng bè.
Thế nên, em trai Camen, vì là đàn ông, nên cái mặc cảm này càng lớn hơn , có những hành động hay suy nghĩ lệch lạc nhất thời cũng là điều dễ hiểu và thông cảm được.
Trên hết, tình cảm gia đình sẽ là kim chỉ nam cho em ấy một lối đi đúng đắn để trưởng thành.
Nói thật lòng, gia đình Camen là tất cả những gì Tám mơ ước nhưng không có đấy.
Thằng nhóc nhà em ngoài trừ em không ai bảo nỗi đâu. Nhóc không có lỳ mà bướng cực độ. Nhưng nhìn chung thì cũng rất ngoan nếu biết cách "dằn mặt". :D. Là em lo xa thôi vì em biết thể nào rồi một ngày cậu ta cũng sẽ cảm thấy mặc cảm tự ti hoàn cảnh vì con trai lại hay như thế mà, nên phải làm thế nào để cậu ta vượt qua những phút giây như thế trong cuộc đời.
XóaChỉ có yêu thương mới làm ra sự cảm động.
haha chị Tám nhắc lại chuyện ấu thơ bán bánh ít thì em hồi xưa cũng là cô bé bán rau. Hồi nhỏ em ít may mắn hơn mấy đứa trong xóm là ba mẹ em đi làm thuê xa hoài không có ở nhà, mấy chị em phải hủ hỉ với nhau và chăm sóc lẫn nhau. Ngoài liếp vườn ba em trồng liếp cải, dưa, đậu...mỗi sáng em dậy sớm bó rau bỏ chợ, bỏ xong mới qua trường đi học. ĐI học về thì cũng tự lo cơm nước, tự kiếm cá kiếm rau, tự làm mọi thứ...
Thật ra trong khó khắn là phải biết dẹp luôn mấy ý nghĩ so sánh, mặc càm dù tận sâu trong lòng là rất tủi thân :D
Giờ thì bình yên hơn và đó là điều mà em rất lấy làm trân trọng và gìn giữ, nên càng muốn em trai em vì lòng yêu thương vô bờ bến của gia đình mà không phải cảm thấy xấu hỗ vì bất cứ điều gì. Tất cả đều là thành quả hạnh phúc chứ đâu có phải là nguyên nhân gây nên tự ti :)
Úi zời! Pà chị này thiệt nà uyên bác, dạy dỗ ut bằng cả một áng thơ dài. Chị Nip bái phục em đó nha! Làm sao học tập em để dạy bảo ku ut nhà chị? Hi.
Trả lờiXóaChị cô giáo ý tại chưa trổ tài thoai, hoặc nà chưa cần bảo cậu em đã răm rắp chấp hành cũng nên :D hehee
XóaKhông biết là Thơ hay Văn xuôi. Những thật ý nghĩa. Cháu luôn có những bài viết thật sâu !!!
Trả lờiXóaCảm ơn chú, là một bài thơ theo lối tự do không niêm luật bằng trắc gò bó. Camen thích làm thơ như vậy hơn, không theo một khuôn khổ nào :)
XóaUh! Là một bóng cả, luôn luôn hi sinh!
Trả lờiXóaCứ nhắm mắt mà thầm tưởng thì sẽ nhìn thấy!
A nghỉ út sẽ giỏi hơn sau những lần vấp ngã! ^^
Cả nhà điều đáng yêu mà
Dạ. Chỉ yêu thương làm được mọi điều, nâng đỡ và làm chỗ dựa cho nhau :-)
XóaTình cảm gia đình vẫn là tình cảm thiêng liêng nhất nàng nhỉ? Yêu thương tròn đầy để thấy cuộc đời luôn đẹp nàng nhé.
Trả lờiXóaTa thấy vui vì dạo này nàng hay cười hơn. Không mênh mang như trước nữa. :)
Ừa đúng rồi, gia đình luôn mãi là điều tuyệt vời nhất nàng ạ! Giông bão qua rồi, cũng đến lúc nên cười tươi xinh cho cuộc sống bớt gánh nặng nàng nhỉ?
XóaThế là chị ơi...
Trả lờiXóaUi chao người chị tuyệt vời
Chẳng có dễ kiếm ở đời thế đâu
Hôm nay và mãi ngàn sau
Chị em luôn vẫn có nhau đồng hành.
Ước chi Bru tui có được người chị như Út Út ui...
Cảm ơn Bru cùng với những lời chia sẻ này. Chỉ là yêu thương đấy, yêu thương làm được mọi điều Bru ạ!
XóaKhỉ con! Luôn vui và hạnh phúc e gái nhé. Chị biết e luôn nhớ chị, và đó là điều khiến chị thấy cuộc sống này còn luôn nhiều những yêu thương...Cảm ơn e!
Trả lờiXóaGiữa bộn bề vẫn có những ai đó chưa bao giờ lãng quên nhau. Nên chị phải mạnh mẽ lên chị nhé!
Xóa