Cậu mất đi người yêu dấu hôm qua
Người ta cất nàng vào áo quan màu trắng
Người ta cất nàng vào áo quan màu trắng
Cậu im lặng.
Mưa, hay nước mắt cậu khẽ khàng rơi?
Tớ trong lặng im nhìn cậu một lát thôi,
Muốn đưa bàn tay kéo cậu về hạnh phúc
Nhưng cậu ạ!
Khói hương bờ nghi ngút,
Khói hương bờ nghi ngút,
Làm sao để vén thương đau?
Cậu không hét lên, không hỏi tớ tại sao
Tất cả câu trả lời của cậu là im lặng
Những dòng nước mặn,
Cậu nuốt ngược lại vào trong.
Giấu lại những luyến tiếc, nhớ mong,
Nước Nga xa xôi cậu đến ngày lạnh giá
Cố tìm bờ bến lạ
Cho cõi lòng, từng đã như sỏi đá, chết đi
Và…yêu thương mở ra cho cậu một lối đi,
Nhưng khoảng cách lại chia trời thương nhớ,
Yêu thương…thêm một lần tan vỡ
Bởi đâu, cậu và người
dường như chẳng
phải cho nhau…
Cậu vẫn tươi cười sau những hụt hẫng,
thương đau
Dùng công việc khỏa lấp đi trăn trở
Cậu mất niềm tin vào tình yêu trong hơi thở
Tớ cũng buồn, vì với cậu, tớ mãi hạnh phúc
hơn…
Tự dưng hôm nay ngồi nhớ lại những gì trải
qua trong đời cậu mà tớ chợt thấy buồn day dứt. Phải chi có cậu ở đây, tớ hứa
sẽ đi trà sữa cùng cậu, nghe cậu tâm sự ngắn dài hết tất cả những câu chuyện
trên thế gian này. Tớ hứa thật đấy Tuấn Anh ạ!
Cậu hay bảo tớ ngốc, ngốc vì cứ luôn hỏi
cậu rằng tại sao so với cậu tớ mãi là người may mắn hơn. Ừ thì tớ ngốc, tớ ngốc
khi lúc nào cũng chỉ muốn những người tớ yêu thương nhất được hạnh phúc nhất.
Tớ ngốc, nhưng tớ biết mong mỏi cho cậu hạnh phúc, tớ ngốc nhưng tớ luôn lạc
quan tin vào hạnh phúc của cậu ở mai sau cậu ạ.
Tớ giận cậu. Giận cậu vì cậu không tin vào
hạnh phúc của mình nữa. Tớ giận cậu. Giận vì cậu không ngoan ngoãn chăm lo sức
khỏe. Cậu đã hứa với tớ, nếu sau này không ai chăm sóc tớ cậu sẽ chăm sóc
tớ…thế thì cậu phải khỏe mạnh để còn giữ lời với tớ nữa chứ!
Nhớ chưa?
Mấy hôm nay bổng dưng tớ cảm giác cô đơn
nhiều hơn nữa. Cậu có biết vì sao tớ bán shop, vì sao tớ cố gắng thật bận bịu
với khách hàng đến nỗi chẳng có lấy thời gian dành cho mình không? Đành rằng là
vì lý do tài chính, nhà tớ đang khó khăn tớ không nói mà hơn hết là vì tớ cảm
thấy cô đơn và trống trải quá cậu à. Nên tớ làm vậy, đăng ký học toàn thời
gian, làm thêm như thế, chạy tìm khách hàng như thế…tớ làm cho tớ thật bận rộn
để quên đi cảm giác của mình.
Tớ mệt mỏi, mệt mỏi vì có những khi trống
trải thật nhiều mà chẳng tìm thấy đâu một vòng tay. Tớ biết, rồi tớ cũng vượt
qua được, nhưng mà con gái, ai không có lúc yếu mềm hả cậu? Tớ đâu thể mãi giấu
che được cảm xúc của mình. Mà giấu che đâu phải là một điều dễ dàng.
Và xin lỗi, vì cứ mỗi lần như thế tớ lại
trút hết lên cậu. Mà sao cậu ngốc thế, lúc nào cũng ở cạnh lắng nghe tớ.
Tớ nhớ, nhớ những lần chat khuya, những lần
cậu gọi và tớ hát cậu nghe bài hát “Nơi tình yêu bắt đầu”. Mà cậu biết không,
lúc tớ hát bài hát đó cũng chính là những lần tớ cảm thấy buồn và cô đơn nhất.
Tớ nhớ một người xa xôi và cậu luôn là người kiên nhẫn lắng nghe bầu trời tâm
sự rối nùi trong tớ!
Thời gian vừa rồi nhiều chuyện xãy đến cùng
cậu, mất mát, hụt hẫng, tổn thương…xin lỗi vì tớ đã không thể ở bên để có thể
ít nhiều san sẻ cùng cậu. Tớ vô tâm, tớ chỉ có riêng những tâm sự của mình rồi
mặc sức trút lên cậu. Tớ giận bản thân mình cậu ạ!
Nhưng tại sao trò chuyện cùng cậu lại yên
bình đến thế? Sao cậu lại luôn lắng nghe cái tâm sự không đầu không cuối của
tớ? Sao cậu không bỏ mặc tớ vì cậu cũng đang không vui cơ mà!
Không nhé, bây giờ tớ không muốn nữa, không
muốn để cậu chỉ làm người lắng nghe. Tớ muốn lắng nghe cậu. Tớ muốn được san sẻ
với cậu, sẽ luôn ở bên cậu như cậu hứa sẽ luôn ở bên cạnh tớ!
Iphone mất rồi, không còn được onl thường
xuyên nhưng không sao đâu, quan trọng là cậu vẫn được an toàn sau lần trấn lột
đó. Điện thoại có thể từ từ mua lại, đừng buồn nhé!
Rồi sẽ có những ngày, những lúc tớ u buồn,
nhưng tớ hứa, hứa rồi sẽ lấy lại được cân bằng. Vì với yêu thương, tớ biết, tớ
vẫn còn may mắn hơn cậu. Dù có được đáp lại hay không được đáp lại thì tớ vẫn
biết ở một nơi xa, người tớ quý, vẫn an toàn, khỏe mạnh và bình yên, điều mà
cậu không có được như tớ!
Là cậu đã dạy cho tớ biết cách kiên cường
chấp nhận, dạy cho tớ biết yêu thương là phải cho đi. Ừ thì cho đi vậy, cho đi
để nhận về mình tất cả.
Tớ không được phép đòi hỏi quá nhiều có
phải không? Tớ nên biết chấp nhận sự thật tớ là ai trước đã. Tớ không có quyền
bắt buộc hay mong đợi ai quan tâm, yêu thương tớ. Còn nếu như mong mỏi và chờ đợi
thì chỉ là do tớ nông nỗi tự làm tổn thương mình mà thôi.
Tình yêu chính là tự nguyện và không tính
toán.
Và vẫn may mắn vì những lúc chới với vì hụt
hẫng tớ vẫn còn có cậu. Cậu lắng nghe tớ, cho tớ thêm niềm tin để bước tiếp con
đường của mình_con đường tình cảm chông chênh và đơn độc. Đừng hỏi vì sao tớ
vẫn kiên cường và can đảm yêu thương khi tớ chẳng chắc chắn sẽ được gì sau khi
kết thúc, một tình cảm đẹp mĩ mãn hay chỉ là đơn phương và quên? Vì đến tới
cùng, dù tớ được hay mất, có hay không…tớ sẽ vẫn luôn có cậu bên cạnh tớ!
Một người bạn có thể khiến tớ cười tươi
nhất…
Một người bạn để tớ ríu rít khoe hôm nay đi
chơi mặc váy trắng váy hồng, hoa tai đỏ, túi đỏ, giày đỏ…mà không hề cảm thấy
ngần ngại.
Một người bạn mà tớ vẫn dửng dưng ăn uống
tự nhiên khi cho xem webcam mà không hề biết xấu hỗ.
Một người bạn như thế ấy…
Và tớ quý cậu biết bao nhiêu!
Cảm ơn vì tớ có cậu để làm bạn tớ, cảm ơn
vì chưa bao giờ bỏ mặc tớ!
Tớ vẫn yêu mùa Thu nước Nga bao lâu nay,
vẫn ao ước được đi dạo cùng cậu dưới chân hàng Bạch Dương, được nhìn thấy lá
phong đỏ, biểu tượng của một tình yêu khát khao và hạnh phúc!
Nè, nếu như mọi chuyện đến đúng như những
gì cậu và tớ hay nói đùa cùng nhau thì cậu có hẹn tớ không một mùa Thu nước
Nga?
Moscow mùa này thời tiết chắc đã ôn hòa
hơn, tuyết chắc đã tan trên những cành cây trơ trụi lá…nhưng tớ hứa sẽ tặng cậu
một món quà mùa lạnh ngày cậu về Sóc Trăng quê tớ.
Sẽ mong tớ được về với CN hay sẽ hẹn tớ mùa
Thu nước Nga se lạnh và trầm buồn?
Tớ ngốc quá, và cậu cũng thế Tuấn Anh ạ!
Hẹn tớ không một
mùa Thu nước Nga?
10/03/2013, gửi
Tuấn Anh
Camen
Ra là thức khuya là vì mục đích này đây! Đã hiểu!
Trả lờiXóaGiàu tình cảm thật!
Ôi! cái " cậu" kia seo mừ hạnh phúc thế????????????
Trả lờiXóaSao cậu ấy lại hạnh phúc ạ chị? Với em, cậu ấy bất hạnh nhiều hơn :-)
XóaChiều lật sấp mặt trời xuống Phố
Trả lờiXóaDắt nắng qua đường hờ hững đôi bàn tay
Trong lòng mình có con chim nho nhỏ
Hót liên miên trong nếp gấp của ngày.
Học hành sao rồi cô bé ơi -vui khoẻ nhé -LL-
Trả lờiXóaBé học 3 buổi/ngày. Mọi thứ càng bận rộn. Cuối tuần an lành nhé bác!
XóaHi,mẹ a cũng đỡ nhiều rồi e à,chỉ có điều chưa làm được gì hết thôi,,hi,e hôm nay có đi học không
Trả lờiXóaMí nay hem vào nhà luôn anh! :D
XóaChúc e ngủ ngon nhé,,hihi
Trả lờiXóaEk cả tuần ùi mí trả lời anh luôn :D
XóaGiờ là 10h15 rồi mà sao trên đây a comment nó báo có 8h15 à
Trả lờiXóaGiờ trên nỳ hem có đúng anh ơi! :(
Xóa^_^
Trả lờiXóa>:D<
Xóa